- Đăng Bởi: Zingtroi
- Lượt Xem: 2497 Lượt
Khải Huy lắc đầu phủ nhận, hắn không thể thừa nhận mình thích Nhã Điềm khi người trước mặt là bạn thân hắn. Nhưng vừa nhận được câu trả lời "không có" của Khải Huy, Nam Thành chỉ nói một câu khiến hắn không khỏi hối hận." Cậu tưởng làm như vậy tôi sẽ vui sao?"
Phải hắn đã làm một chuyện ngốc nghếch là thà câm lặng để Nhã Điềm đến với Nam Thành mà không nói một lời, nhưng chẳng phải Nhã Điềm thích Nam Thành sao, chuyện hắn thích nó thì có liên quan gì cũng đâu có thay đổi được tình cảm của Nhã Điềm thà để một mình hắn chịu đựng như vậy sẽ vẹn cả đôi đường.
Hai người họ vẫn là bạn thân của hắn, hắn sẽ cố quên Nhã Điềm để tìm một cô gái khác.Có lẽ mọi chuyện không như hắn nghĩ, Nam Thành đã biết và chuyện diễn ra sau đó như một giấc mơ hắn còn không ngờ tới huống hồ là Nhã Điềm.Bây giờ lại xuất hiện thêm một người mang theo cả quá khứ đó hiện về có phải ông trời trêu ngươi hắn không
.—————————–
Bảng thông báo trường Đăng Phương đông nghẹt học sinh, họ chen chúc nhau xem kết quả thi tuyển, thời gian trôi nhanh thoắt cái đã qua một tuần Nhã Điềm cứ đi lanh quanh trong nhà rồi cùng Khải Huy dạo đây đó và hôm nay đã có kết quả thi tuyển. Nhã Điềm học ban A cùng ban với Khải Huy, Thục Đoan học ban C vì cô yêu thích các môn xã hội chính vì thế cô có một tâm hồn sâu sắc và đa cảm, bản tính ôn nhu am hiểu tâm lí người khác điều này của cô giống với Nam Thành nhưng tuyệt nhiên cô chẳng bao giờ có cảm giác đặc biệt với Nam Thành kể cả Khải Huy cũng không.
Khi biết được danh sách lớp Nhã Điềm được Khải Huy đưa đi xem lớp, Thục đoan cũng chỉ theo sau cô một cảm giác giữa Khải Huy có gì đó lành lạnh chen giữa họ nhưng cô biết chuyện này rất khó giải quyết hãy cứ để mọi thứ diễn ra bình thường sẽ tốt hơn.Xem lớp xong, Nhã Điềm lại được Thục Đoan dẫn đi xem khu kí túc xá nữ, hôm nay có rất đông học sinh đến tham quan kí túc xá, Thục Đoan và Nhã Điềm được sắp cùng phòng và còn có hai người nữa nhưng hình như họ chưa đến nên không thấy.
Thật ra đây là căn phòng cũ mà Thục Đoan đã ở năm ngoái có lẽ thành viên không thay đổi chỉ là có một người chuyển trường nên Nhã Điềm mới được xếp vào.
Về phần Khải Huy, hắn cũng đi xem phòng của mình hắn được sắp chung phòng cùng ba người con trai khác trùng hợp thay trong đó có cả Tuấn Nguyên cũng may là không học chung lớp, hắn không nghĩ rằng một lần gặp thì suốt năm gắn chặt.
Hai người còn lại là người hắn quen đều thông qua Thục Đoan.Mọi thứ xem như ổn, cả ba lại cùng nhau la cà tại quán kem rồi mới về. Sắp tới chắc chắn còn nhiều điều tốt đẹp chờ đón Nhã Điềm ở phía trước.Thục Đoan cùng Nhã Điềm vào nhà, Khải Huy nói là có việc bận nên chẳng vào nhưng thật ra hắn có cảm giác rất khó chịu khi bắt gặp ánh mắt lãng tránh của Nhã Điềm, kể từ ngày gặp Tuấn Nguyên dường như Nhã Điềm lại trở nên trầm lặng hơn.
– Cậu và Khải Huy lại có chuyện sao?
Thục Đoan vừa vào đến phòng Nhã Điềm đã không kìm được tò mò, người tinh ý như cô rất dễ nhận ra nhưng bảo cô im lặng thì thật rất khó.- Không có.Nhã Điềm thở dài, không biết tại sao nó lại sợ ánh mắt Khải Huy nhìn nó một tia nhìn lãnh đạm kèm theo sự chua xót, là lỗi do nó chăng?
Nó lại không nghĩ như vậy rõ ràng năm đó nó tận mắt thấy Khải Huy cùng một cô gái rất thân mật, nó không biết tại sao lúc đó nước mắt lại rơi tim nó đau lắm và ngay sau đó không lâu nó chấp nhận lời yêu của Nam Thành, nó cảm thấy thoải mái khi ở cạnh Nam Thành nó nhẫn tưởng nó yêu Nam Thành nhưng nó sai rồi.
Chương 8: Giọt đắng
" Nhã Điềm có thật cậu lại một lần nữa rời khỏi tôi hay không?".
Một buổi sớm tinh sương có gió lạnh se se khiến ai cũng muốn có thêm thời gian để cuộn mình trong chăn nhưng rất tiếc sống ở kí túc xá này lại không cho phép. Mấy cô cậu ngủ nướng phải khóc ròng trong lòng vì bị ngăn cấm giấcngủ.Trước sáu giờ sáng khắp kí túc vang lên tiếng chuông báo thức inh ỏi khiến ai cũng giật mình tung chăn bật dậy khỏi giường, nhanh chóng thay một bộ đồ thể dục để chuẩn bị rèn luyện thân thể buổi sáng theo quy định của trường.Khắp kí túc xá bắt đầu ồn ào náo nhiệt hẳn lên vì tiếng cười tiếng hô hoán khẩu lệnh.
Mỗi học sinh có quyền lựa chọn loại hình thể thao mà mình yêu thích để rèn luyện thân thể vào buổi sáng, có thể chạy bộ, chơi bóng rổ, bóng chuyền,…hoặc tập những bài thể dục nhịp điệu.Chính vì vậy mà mỗi học sinh của trường hầu như đều có một môn thể thao chuyên biệt của mình cũng có thể nói học sinh của trường thuộc loại toàn diện vừa tinh nhạy đầu óc mà thân thể cũng phải khỏe mạnh.Nhã Điềm rất yêu thích cầu lông nhưng mỗi buổi sáng nó chạy bộ quen rồi nên vẫn giữ nguyên thói quen đó, chạy bộ trong khuôn viên kí túc xá cũng không phải tệ, vì khuôn viên có một hồ nước rộng chạy xung quanh hồ nước cũng rất tuyệt.
Chạy được một lúc cảm thấy thấm mệt Nhã Điềm dừng lại ngồi bên hồ nước, lấy khăn lông màu trắng đang quàng trên cổ lau mồ hôi.
Từ bên cạnh vang lên giọng nói trầm thấp của Khải Huy kèm theo một chai nước trên tay.
– Uống đi!
Nhã Điềm vui vẻ nhận lấy, trên trán Khải Huy cũng ướt đẫm mồ hôi là do vừa chơi xong bóng rổ. Mỗi sáng hắn vẫn có thói quen đấu một trận bóng rổ với anh Nhất Khang.
– Cảm ơn, cậu tập bóng xong sao còn chưa chuẩn bị đi học?
Khải Huy ngồi xuống bên cạnh nhếch môi cười, ánh mắt chẳng mang một chút cảm xúc, mơ hồ nhận thấy rằng hắn vô cùng lạnh lùng có rất nhiều tâm sự nhưng có điều gì đó khó nói.
– Lát nữa tôi cùng cậu đến lớp.
– Hửm?_Nhã Điềm đưa mắt nhìn Khải Huy có một tia kinh ngạc.
Mặc dù ...